TÂM TƯ CÙNG QUỲNH
Ô kìa cánh trắng kiêu sa,
Dậy hương lan tỏa gần xa cho đời.
Thoáng trong nhung nhớ đầy vơi,
Trăng đem ánh sáng buông lơi nhụy vàng.
Bỗng đâu sương lạnh đêm tàn,
Quỳnh hương khép cánh vội vàng ra đi.
Trăng ơi chớ có sầu bi,
Quỳnh hương nhan sắc cũng vì nhân gian.
Trăng kia đôi chút ngỡ ngàng,
Cũng đành tiếc phút mơ màng cùng nhau.
Đường đời muôn nẻo sầu đau,
Hương quỳnh vẫn giữ một mầu trinh nguyên.
Quỳnh Hương đẹp tựa nàng tiên,
Trăng vàng sánh bước Nỗi Niềm Phượng Loan.
Trời già khéo buộc dây oan,
Hoa Quỳnh nở muộn cung đàn lỡ dây.
Ta như kẻ hoài nghi đành bỏ cuộc,
Ngôn ngữ buồn khánh kiệt cứa tim đau.
Ta vắt cạn tận cùng trong nỗi nhớ,
Bóng em về tha thướt quẩn quanh đâu.
Ta ngỡ mất mà chưa đành đánh mất,
Bởi Mùi Hương ngự trị Cánh Hoa Tàn.
Xa tít tắp từ rừng xưa cỗ tích,
Cỏ xanh mềm áo hóa giấc phù vân.
Mùa Thu ấy đôi mắt buồn man mát,
Ngong ngóng chờ hoài niệm hóa rêu xanh.
Ta lục lọi trong ngôi vườn Chữ Nghĩa,
Chồi cây khô bỗng chuyển nhựa rung cành.
Hồn khẳng khiu khát chờ trăng mở hội,
Ngỡ ngàng đêm mộng điệp thốt lời ca.
Dốc đời mơ sương mù đan nhánh trổ
Kiếp bông choàng ấp ủ dáng kiêu xa.
Em còn đó xõa lòng đêm tóc rối,
Tôi đứng đây bụi lốc mịt mù xa.
Nghìn mắt lá đang nhìn tôi ái ngại,
Đêm Nguyệt Quỳnh Hóa Nở Kiếp Phù Hoa.
Người đâu da mịn dáng xinh
Mắt môi hồng thăm tiết trinh trong lành
Hương nồng bối rối đêm thanh
Dưới trăng e ấp làm Anh sững sờ
Thực mà sao ngỡ như mơ
Yêu Em Anh thả Vần Thơ ân tình
Thế mà Em vẫn lặng thinh
Không hề vồ vập, chẳng Tình ý chi
Hay là Cô ả kiêu kỳ
Nếu mà đúng vậy tiếc gì hả Anh !
Thực ra “Người mộng” của Anh
Chính là Một đóa Hoa Quỳnh xinh xinh...
Hồ Gươm Xưa
GỬI NGƯỜI MỘNG QUỲNH
Trời ơi ! Anh mộng hoa Quỳnh
Quỳnh hương lan tỏa mối tình trắng trong .
Chữ tình mơ mộng ngóng trông
Anh thương thả những vần hồng phượng loan .
Ái tình đêm trắng thanh tao
Rượu nồng ai uống tay trao tấm tình .
Trăng xưa còn nhớ bóng hình
Quỳnh hương vẫn nhớ ân tình của anh .
Đêm nay buồn xuống vây quanh
Anh đan nỗi nhớ thành vần thơ thơm
30-09-2013 TH TQ
1 nhận xét:
Xin được đính chính phần trên của bài Tâm tư cùng Quỳnh có đoạn cuối là trích từ bài Quỳnh Hoa của nhà thơ Cao Hưng
Đăng nhận xét