Ta đã đi qua miền cay đắng Chuyện tình nào cũng say đắm hợp tan Giờ miên man nét cười quên buồn tủi Tự yêu mình chờ hoa nở xuân sang
Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013
HỎI TÌNH CÓ QUÊN
HỎI TÌNH CÓ QUÊN
Người đi quên mất ta rồi
Bỏ rơi chốn cũ mồ côi đợi chờ.
Dấu tình năm tháng xa mờ
Bóng chim tăm cá bến bờ nơi đâu?
Chiều buông nắng tắt trên cầu
Mắt ai đẫm lệ giọt sầu chứa chan.
Niềm cay đắng vượt quan san
Gió mưa trôi hết để tan mối tình.
Duyên mây nặng nợ bóng hình
Còn bao thương nhớ cho mình với ta .
Phỉ nguyền ước hẹn gần xa
Dành cho mây gió đưa ra giữa trời .
Dập vùi sóng gió tơi bời
Để quên nỗi nhớ trả tôi với buồn .
Giá đừng có hứa lời suông
Giá đừng trăng gió mà buông cõi trần .
Yêu thương con tạo xoay vần
Để quên để nhớ để cần đến nhau .
Chân cầu nước chảy qua mau
Còn bao nhiêu nỗi đớn đau dầm dề.
Người đi có nhớ câu thề
Ngàn năm vẫn đợi người về với tôi .
29-10-2013 TH TQ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Thế là người ở người đi.
Mới thành nỗi nhớ có gì lạ đâu...
Đăng nhận xét