RU NÀNG
Đã Xinh Mà Lại Còn Ngoan,
Ơi Người Con Gái đoan Trang Dịu Hiền.
Với Thơ Em Thật Là Duyên,
Với Tình Sao Lắm Muộn Phiền Thế Kia?
Trường đời lộng cộng phép chia,
Nhân đôi Nỗi Nhớ Chẳng Lìa Nỗi đau.
Đa đoan chi đến ngàn sau,
Hỏi Em còn muốn Chuốt Chau Xuân Thì?
Mắt Huyền Lặng Dấu Tình Si,
Môi Hường Khép Cánh Tường Vi Chạnh Lòng.
Chờ Ai Không Chịu Lấy Chồng,
Đợi Ai Nghiền Nát Muôn Dòng Thơ Cay ?
Hỡi Người Con Gái Tôi Say,
Ru Em Trọn Một Vòng Tay đời Thường.
Hỡi Người Con Gái Tôi Thương,
Ru Em Bằng Những Khúc Buồn Cháy Tim.
Giấu vào đâu Cánh Sao đêm,
Lẻ loi Tôi Hứng Nỗi Niềm Em Mang.
Dìu Nhau Qua Lối Dở Dang,
Tôi Ru Mộng Mị Thơ Nàng... Nàng ơi...!
Hồ Gươm Xưa
RU TÌNH
Em là con gái đa đoan
Trót lỡ mang kiếp lo toan đọa đày .
Xinh thì cũng chỉ mỏng mày
Anh yêu khen lắm nên say dáng hình .
Bây giờ ôm gối một mình
Đêm em lạnh vắng cõi tình dở dang .
Duyên thừa chẳng dám bỏ ngang
Nên em buộc chút đa đoan vào mình .
Lời tình anh thả vô tình
Nên Xuân còn chuốt bóng hình trước gương .
Mắt huyền em nặng buồn vương
Lời thơ lạc lối miền thương kiếp người .
Động lòng mơ cánh hoa cười
Hồng không dám nở hoa lười điểm trang .
Anh say tình ấy muộn màng
Khúc ru anh hát muôn vàn đắm say .
À ơi ! sao sáng mỗi ngày
Anh mơ hứng trọn vần say cuộc tình
Ru người ru mãi cho mình
Lặng nghe câu hát chở tình ru nhau
Lối về hoa tím úa nhàu
Dìu nhau theo cánh thơ màu mộng mơ .
03-10-2013 PhươngViên
Đã Xinh Mà Lại Còn Ngoan,
Ơi Người Con Gái đoan Trang Dịu Hiền.
Với Thơ Em Thật Là Duyên,
Với Tình Sao Lắm Muộn Phiền Thế Kia?
Trường đời lộng cộng phép chia,
Nhân đôi Nỗi Nhớ Chẳng Lìa Nỗi đau.
Đa đoan chi đến ngàn sau,
Hỏi Em còn muốn Chuốt Chau Xuân Thì?
Mắt Huyền Lặng Dấu Tình Si,
Môi Hường Khép Cánh Tường Vi Chạnh Lòng.
Chờ Ai Không Chịu Lấy Chồng,
Đợi Ai Nghiền Nát Muôn Dòng Thơ Cay ?
Hỡi Người Con Gái Tôi Say,
Ru Em Trọn Một Vòng Tay đời Thường.
Hỡi Người Con Gái Tôi Thương,
Ru Em Bằng Những Khúc Buồn Cháy Tim.
Giấu vào đâu Cánh Sao đêm,
Lẻ loi Tôi Hứng Nỗi Niềm Em Mang.
Dìu Nhau Qua Lối Dở Dang,
Tôi Ru Mộng Mị Thơ Nàng... Nàng ơi...!
Hồ Gươm Xưa
RU TÌNH
Em là con gái đa đoan
Trót lỡ mang kiếp lo toan đọa đày .
Xinh thì cũng chỉ mỏng mày
Anh yêu khen lắm nên say dáng hình .
Bây giờ ôm gối một mình
Đêm em lạnh vắng cõi tình dở dang .
Duyên thừa chẳng dám bỏ ngang
Nên em buộc chút đa đoan vào mình .
Lời tình anh thả vô tình
Nên Xuân còn chuốt bóng hình trước gương .
Mắt huyền em nặng buồn vương
Lời thơ lạc lối miền thương kiếp người .
Động lòng mơ cánh hoa cười
Hồng không dám nở hoa lười điểm trang .
Anh say tình ấy muộn màng
Khúc ru anh hát muôn vàn đắm say .
À ơi ! sao sáng mỗi ngày
Anh mơ hứng trọn vần say cuộc tình
Ru người ru mãi cho mình
Lặng nghe câu hát chở tình ru nhau
Lối về hoa tím úa nhàu
Dìu nhau theo cánh thơ màu mộng mơ .
03-10-2013 PhươngViên
6 nhận xét:
chúc b bình an hạnh phúc
Có tài mà lại còn xinh nữa. Kiều đấy. Cầm kỳ thi hoạ và ngâm vịnh nữa đủ mùi mà đa đoan. Bạn đang trong bối cảnh đó. Giá gần nhau sẽ kết bạn để chia sử tri ân tri kỷ.
Lời thơ sao buồn thế em
Người xinh đẹp, mà nỗi niềm đầy vơi
Đọc thơ sao dạ bồi hồi
Thương con chữ, lại thương người làm thơ
Ước gì...trong một giấc mơ
Bên ly rượu được họa thơ cùng người
Cho em vui mãi nụ cười
Vườn xuân rực rỡ, thắm tươi sắc hồng
Thơ buồn trôi mỗi tháng ngày
Đắng cay đang xóa nếp mày của em.
Hỡi người lữ khách bên thềm
Cùng nâng ly đắng say mèm cùng vơi.
Thả cùng mây nguyệt ta chơi
Cho quên cái kiếp nợ đời là đây .
Quay cuồng với mối buộc dây
Cởi ra lại buộc kiếp này hồng nhan
Xuân thì có đợi mây ngàn
Thả trôi năm tháng muôn vàn lời say .
LẶNG THẦM ĐÊM.
Vách buồn tôi đóng đinh vui
treo đong đưa những nụ cười giữa năm
bóng xưa giành chổ em nằm
vẫn yêu vẫn cứ lặng thầm dấu môi
vườn tim hoa nở nụ cười mong manh rèm nhớ vọng lời tri âm
giật mình nhớ chuyện trăm năm
môi khô nỗi nhớ, thương thầm người xa
VMT 2-1010
buồn gi cho khổ bạn ơi
say chi cho mệt kiếp người sinh ra
chúng ta là của mẹ cha
của trời cửa đất sinh ra kiếp người
sống cho vui vẻ tran hòa
ngày vui lại tói với ta thôi mà
Đăng nhận xét