Câu Lục bỗng rơi thất thần
Bởi câu Bát lỡ.... chạm thầm nỗi đau .

Rằng duyên xưa cũ nát nhàu
Để cho nắng đã nhạt màu chơi vơi .
Giờ đây duyên cuối mỏng phơi
Lỡ câu hò hẹn để nơi giữa đàng .

Sợ rằng Lục Bát lỡ làng
Mong manh sương khói mơ màng về đâu .
Giá đừng có gió ...lá rơi
Nâng tay người đỡ ... đừng rơi vỡ ...thầm !
09-11-2013 TH TQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét