Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

GIẬT MÌNH




             GIẬT MÌNH 

      Giật mình ta thấy ta già


Đời bao sương gió ru ta về chiều .

      Hỏi Tình khi sáng mỹ miều 

Sao không rạng rỡ buổi chiều hoàng hôn ?



     Tình như mây gió đuổi vờn 


Bao nhiêu sợi nhớ sợi buồn thê lương. 

     Vấn vương cũng chỉ khói sương 
Đời vui chưa mấy tơ vương chẳng còn .
     Một đời có mấy lần son 
Xuân rơi qua mấy núi non dại khờ.....

14-01-2014 TH TQ 

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

Tuyết sương mấy lượt tuyết sương
Đời vui chưa trọn vấn vương làm gì?

BÓNG MÂY QUA THỀM nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Unknown nói...

Giật mình được lắm Thu Hường
Xin phụ hoạ nhé
NGÀY XƯA NGÀY NAY
Ngày xưa mái tóc buông lơi,
Bây giờ sợi rụng sợi rơi đầy nhà.
Ngày xưa da trắng nõn nà,
Bây giờ da đã trổ hoa… đồi mồi.
Ngày xưa miệng mỉm thật tươi,
Hồn nhiên trong sáng như trăng trên trời
Bây giờ trăm thứ trên đời.
Cướp đi tất cả cái thời ngày xưa.
Ngày xưa gặp bạn thẹn thùng
Ngày nay có bạn đã lên ông, bà.
Nghĩ đi nghĩ lại thấy rầu.
Mới ngày nào đấy mà già rồi sao.
Không không, có chăng bạc tóc, bạc râu.
Còn bộ phận chiến đấu thì lâu mới già.
Đây là lời nói thật thà.
Gặp nhau tếu táo để mà cùng vui.

BÓNG MÂY QUA THỀM nói...

Ha ha !Hay và Vui quá anh Minh Trí ơi ! Cảm ơn anh nhé !