Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

KHÓC MẸ




KHÓC MẸ
( Gửi Mẹ bạn gái Biên Thùy )

Mẹ ơi! Đau trái tim hồng
Tuổi thơ cay đắng cháy lòng con đây .
Buổi xưa đi cấy đi cày.
Ruột đau như cắt Mẹ say nắng bồng . 

Nhớ vạt rau muống Mẹ trồng .
Nhớ mùa lúa chín Mẹ phồng tấm thân
Ruộng sâu tím ngắt đôi chân . 
Thân trầu vôi đấy - gánh trần Mẹ hong .

Giờ đây ra giữa cánh đồng. 
Gió gào tiếng khóc ... con gồng níu theo . 
Với bàn tay giữa mộ nghèo . 
Nắm cơm hạt muối mang theo gửi người . 

Mẹ ơi ! Giữa biển với trời. 
Bơ vơ ... Mẹ lại về nơi suối vàng . 
Hỡi trần ai! Vườn địa đàng
Gửi lời tiễn mẹ ...dương gian....cách rời ....

02-05-2014 Phương Viên

4 nhận xét:

A TÁM BLOG nói...

Bây giờ mỗi khi nhớ Mẹ
Mắt cay lệ cứ trào rơi...
Hết nghèo nhưng không còn Mẹ
để mà châm sóc Mẹ ơi!!!

BÓNG MÂY QUA THỀM nói...

Cảm ơn A Tám Le đã chia sẻ cảm xúc

tan_262 nói...

Viết về mẹ bao giờ cũng ngập tràn cảm xúc. Lục bát thích hợp cho lời ru tiếng khóc này .Bài thơ mang đến cho người đọc sụ xúc động khó cưỡng .
Xin chia sẻ cùng em bài thơ của Nguyễn thi Mai .
"Thơm cay một miếng trầu xưa
Mà con phải bớt tiền mua vì nghèo
Bây giờ đã hết gieo neo
Lại không còn mẹ mà chiều khổ không
Từ ngày đưa mẹ ra đồng
Qua hàng trầu vỏ , con không dám nhìn."
Không hề có tiếng than khóc nhưng sâu lắng hơn cả tiếng khóc trong từng câu chữ !
Chỉ là chia sẻ , lão không có ý gì khác nhé em. Vì thơ là tiếng nói , xích chúng ta gần lại với nhau trong nhiều cảm xúc .
Bài thơ trên đã làm nền cho lão nhớ tời bài thơ của chị Mai .

BÓNG MÂY QUA THỀM nói...

Dạ cảm ơn Lão đã chia sẻ bài của chị Mai rất hay