
LỤC BÁT MƯỢN
Mượn câu Lục Bát làm quen
Buông lời trăng gió tự ghen với mình
Trói câu thơ với tự tình
Say rồi lại tỉnh đi rình bóng trăng.
Cái câu Sáu Tám tóc xanh
Mượn vần Lục Bát bác anh hẹn hò
Bao đêm say đắm tròn vo
Giờ đi chạy nợ sao dò dấu chân .
Úp mặt vào những phân vân
Tự mình phạt vạ cái thân nợ nần
Còn bao nhiêu những ái ân
Bao nhiêu nước mắt trả dần tương lai .
Vì thương nên giận cũng phai
Bây giờ nợ ấy để ai trả người
Đêm gom ngàn vạn chín mười
Thả vần thơ cũ mộng lười trả vay.
Trầm ngâm câu Lục xòe tay
Đếm bao nhiêu món bấy ngày nợ đây
Câu Bát như gió như mây
Xoay tròn mà vẫn cứ hay giành phần
Ôi ! Thời gian Lục Bát cần
Gieo thêm ba vạn chín ngàn bài thơ ...
10-09-2014 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét