LỠ ĐÒ
TG : Nguyễn Khắc Hiền
Thế là đò đã sang sông
Sóng quằn đau giữa mênh mông dáng chiều
Trời xanh mấy thuở tự kiêu
Nên giờ mây trắng gợi điều buồn tênh!
Sóng quằn đau giữa mênh mông dáng chiều
Trời xanh mấy thuở tự kiêu
Nên giờ mây trắng gợi điều buồn tênh!
Trách mình lỡ một bước chân
Để lời yêu vọng nghìn lần hư không!
BLOG : CÕI KHÔNG MÀUĐể lời yêu vọng nghìn lần hư không!
ĐÒ LỠ SANG SÔNG
Tại ngày xưa mãi phiêu bồng
Lửng lơ đò đợi người trông bến về
Thế mà giờ trách chi hề
Khi dây chẳng buộc câu thề để rơi .
Sóng xô thuyền lệch chơi vơi
Nên đành bỏ bến xa nơi hẹn hò
Lỡ rồi một chuyến sang đò
Tiếng yêu bỏ lại câu hò buông lơi .
Mây trời vẫn trắng như vôi
Trời xanh kiêu bạc ... hồn trôi ... lững lờ...
30-09-2014 Phương Viên
2 nhận xét:
"Trách mình, chẳng trách ai đâu
Trách con đò nhỏ sông sâu ngắn sào"
Bây giờ hai nẻo xa nhau
Lấy tình làm nghĩa, quên sầu làm vui...
Cảm ơn anh Quang Thứ Trương ! Bài anh viết hay quá ! Cũng như lời nhắc nhở vậy . Mong rằng anh ghé chơi nhà em và góp ý cho em nha !
Đăng nhận xét