Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

MÂY - GIÓ TỰ TÌNH




                               MÂY - GIÓ TỰ TÌNH 

       Ơi cơn gió mùa Đông! Vẫn cứ thế mi thổi vào lòng ta lạnh cóng. Và qua mùa Xuân lại vỗ về sưởi ấm. Quay đi quay lại , hết nóng rồi lạnh. Giông bão đã từng rin rít giành giật đời ta . Ta vẫn luôn tự mình chống cự với nó như thằng khờ Donkihote chống cối xay gió mà chẳng có ý nghĩa gì. 
       Gió đến rồi lại đi. Cứ thế, mùa này sang mùa sau . Đông qua Hè tới . Ta có bao nhiêu yêu thương và ân tình đều gửi cho gió và để gió cuốn đi. Vậy gió có cất giữ hơi ấm của ta không? Gió có để dành hơi mát để quạt cho mùa hè nóng nực ? Hay luôn đem hơi lạnh từ Sibiri về để băng giá trái tim của ta .
      Ta vẫn biết những giọt nước mắt của ta có thể sẽ là dòng sông chảy ngập thế gian này.  Nhưng vẫn không thôi ước vọng được lấp lánh trên tay người. Muốn được hơi ấm của người làm tan chảy rồi bay lên cùng sương khói. Được lững lờ bay trên cao rong ruổi cùng với gió đấy . Mãi mãi là hợp - tan rồi  tan - hợp . 
      Mây và gió có thiếu nhau được không nhỉ ? Sao lại cứ hững hờ? Sao lại cứ thiết tha? Ta chỉ muốn là lời ca, hát không mỏi mệt cho đến khi hơi tàn lực kiệt và khi Trái tim ngừng đập. Đừng thử thách tấm lòng của dòng yêu thương bất tận . Nếu cứ lấy đi mà không đem trả lại thì có khác như mặt trời đốt nóng dòng sông để nó trở thành hoang mạc cạn kiệt. Dòng sông sẽ chết. Tất cả nhân gian cũng khô héo thì sao?

      Gió ơi ! Mây ơi ! Hãy là cơn gió ấm! Hãy là làn mây trắng thanh bình trôi nhè nhè trên trời cao kia . Để cho bên thềm nhà râm mát . Để cho hoa trong vườn thơm ngát . Rồi gió hát sau lưng .Cho người nông dân ngừng rơi những giọt mồ hôi . Cho lưng áo mẹ khô đi .  Cho lòng ai đó có gió thổi nhẹ nhàng . Cho ánh mắt mơ màng cùng làn tóc bay bay . Những đóa hoa hồng rung rinh nhè nhẹ ...
      Ừ!  Cứ thế đi nhé ! Gió ơi ! Cuộc đời vẫn trôi theo từng đám Mây ...

09-10-2014 Phương Viên 


Không có nhận xét nào: