Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

CƠN MƯA HỜN DỖI




CƠN MƯA HỜN DỖI
Em còn bé nên thường hay hờn dỗi.
Anh dại khờ cứ tưởng mình lỗi thôi.

Em lại nói chẳng cần anh ở lại
Nên hững hờ không hát khúc hoan ca 

Sao em nỡ! Để hồn tôi vụng dại
Tim thẫn thờ em đã choán đời tôi .
Xưa em khóc giọt ngọc rơi áo mỏng.
Khăn tay hồng lau nước mắt đợi vui.

Giờ ký ức lật từng trang mơ mộng
Tóc em dài vương vấn nỗi nhớ mong

Người yêu hỡi! Đừng để anh tuyệt vọng
Thơ viết rồi xin gửi những nụ hôn
Kèm hoa thắm môi hồng tươi chào đón
Mắt liếc nhìn xanh biếc sóng tình thơ.

Này em nhé! Thời hoa niên ngần ngại
Ta đi về ngàn hoa tím gió lay .
Nhặt năm tháng tuổi thơ ngây cất lại
Dỗi hờn rồi yêu thương vẫn còn đây
Trời chưa nắng gửi bao mây thoáng nhẹ
Hẹn khi về em yêu dỗi hờn mưa.

19/12/2014 Phương Viên

Không có nhận xét nào: