Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

MẸ VẪN CHỜ CƠM




MẸ VẪN CHỜ CƠM

Mẹ lặng ngồi chờ đợi
Những đứa con đã qua đời
Đôi mắt bạc xa vời nhớ thương những lá xanh 
Nhìn cơm canh lạnh
Tìm trong làn khói hương bóng con về thủ thỉ
Tìm nụ cười trên khóe môi nhí nhảnh tranh treo
Trên môi mẹ nở nụ cười tàn héo
Xuân trốn rồi lặn từng nếp nhăn nheo
Vào nhạt nhòa nước mắt tiễn con đi
Nhắc mỗi khi sương phủ tóc mùa đông

Chiến trường xưa mang hơi bếp lửa hồng
Giờ đêm lạnh con lại về trong khói tỏa hư không
Ăn bát cơm mẹ phần mỗi bữa
Nâng chén nước cả đời người đã ứa
Uống cho mình, nhìn mẹ lặng lẽ cô đơn
Có cuộc chiến nào mẹ tính thiệt hơn ?
23-08-2016 Phương Viên 

Không có nhận xét nào: