HOA TÍM
Nắng chiếu lung linh cành hoa tím
Biêng biếc cành xanh gọi gió về .
Hoa tím ơi ! Nhớ ai mà rưng rưng thế ?
Mắt nắng nghiêng nhìn thẹn với hoa.
Giọt vàng rơi khẽ bên lối nhỏ
Gõ nhịp gót ai dạo chốn này .
Vương vương tà áo màu hoa nắng
Tóc em huyền ươm mãi với gió trôi .
Để ai vương vấn hồn thơ thẩn
Nâng cánh thơ rơi chợt mỉm cười ...
13-11-2013 TH TQ
1 nhận xét:
CÕI RIÊNG TA
Cõi riêng ta giữa đất trời
Nghe thinh không vỡ từ nơi xa thầm
Quệt sầu lên áo rêu thâm
Lạnh manh chiếu cỏ ta nằm thơm hương
CÕI SẦU PHAI
Ngày không tên chợt vụt xa
Có hay miền nhớ vừa qua lối này
Chạm nhau trên cõi sầu phai
Nghe con tim cũng đọa đày vu vơ
TỰ PHAI
Trăng tàn nên bóng tự phai
Ngồi nghe sương lạnh rơi dài bên hiên
Lao xao cơn gió gọi miền
Cuốn theo hết những muộn phiền của đêm
MƠ HỒ
Giữa mơ hồ nên chỉ có ta thôi
Ngày hờ hững cũng trôi vào vô định
Vén lá thu bay đã tròn tháng chín
Áo tà xưa phong kín lối ta về.
Hồ Gươm Xưa
Đăng nhận xét