PHÍM LẠC ...
Phím đàn lạc giữa lời ca
Con Người lạc chốn Phù Hoa đau lòng !
Môt chút Quạnh Hiu ,Một Chút Sầu
Gửi Tình theo Gió, Gửi về đâu?
Mây Trôi Chốn đó, Mang Trời Nhớ
Lá trải phương nầy thắm Giọt Ngâu!
Lạc Phím Duyên Xưa nay bỏ ngõ
Đàn kia Lỡ Nhịp Mộng Tình đầu
Lời ca Cung điệu chờ Người tiếp
Bớt quạnh đời Ta rũ kiếp sầu...
Thương Người Nơi ấy vẫn Quạnh Hiu
Muốn làm Cơn Gió Gửi Mây Chiều
Dem cả Tình Ta Về Phương ấy
Cho Ai bớt cảnh chốn cô liêu.
Ngày Tháng trôi đi những vẩn vơ
Buồn Tình nên Viết Mấy Vần Thơ
Trẻ trung thi tứ còn thánh thót
Giờ Gió phật phờ đưa Cành Khô..
Nào phải vì Mình làm Cao đạo
Tại Cái Dại Khờ Với Ngu Ngơ...
HỒ GƯƠM XƯA
THƠ BƠ VƠ
Lạc giữa mây trời mấy vần thơ
Bơ vơ khuất nẻo toàn nhung nhớ
Giọt sầu, giọt đắng họa cung tơ
Tình ơi! Theo gió về nơi ấy
Ở chốn hoang đường tôi vẫn thương .
Ở chốn hoang đường tôi vẫn thương
Ngâu trái tim này than với khóc
Bỏ ngỏ xuân hồng phím đàn buông.
Rơi bên dòng nhớ làn nước trắng
Sao hát lên cùng gió chiều ơi ?
Sao hát lên cùng gió chiều ơi
Câu xướng cô đơn đợi họa vần
Để sầu để lệ tràn thơ ướt .
Sao nắng chẳng về hong mắt khô ?
Gửi gió cho chiều anh vẫn đây !
Gửi gió cho chiều anh vẫn đây !
Tình ơi ! sao lạc miền xa cách
Ở chốn cô liêu vẫn chờ người .
Biết rằng năm tháng ngàn thu đấy !
Ngóng đợi bao lần thả thơ rơi .
Ngóng đợi bao lần thả thơ rơi .
Vang cung lạc điệu mi hờn ướt
Tốc gió thôi bay mấy chiều rồi .
Phải lẽ chi ta là con gió
Bay tới nơi anh để ...dại khờ .
22-11-2013 Phương Viên
1 nhận xét:
Chợt Thức Lửa Lòng
Màu hoa rực cả trời hồng
Để lay lắt thức lửa lòng say mê.
Người ơi! “Một cõi đi về”…
Ai gieo mộng mị ngoài lề trăm năm ?
Lại về với thuở xa xăm
Lại đi tìm ánh trăng rằm ngủ quên
Lại sa vào nẻo chông chênh
Lại vui, buồn chuyện không tên Thuở nào …
Lại cùng sống với chiêm bao
Lại nghe thức dậy nôn nao lửa lòng .
Hồ Gươm Xưa
Đăng nhận xét