ĐÊM MƠ VỀ MẸ
À ơi ! Tôi mải đi tìm
Ngày xưa thơ bé tôi chìm giấc mơ .
Ngày xưa mỏi mệt bơ vơ
Mẹ tôi nuôi nấng đàn cò trắng non.
Tuổi Xuân phơi héo cho giòn
Bao nhiêu món nợ nước non Mẹ gồng .
Phận bèo cho bạc má hồng
Mẹ rơi nước mắt vì trông lối mòn .
Lối xưa để nỗi phận hờn
Bao nhiêu tủi nhục đem chôn đáy lòng .
Chôn vùi bao nỗi ước mong
Mộng mơ, thơ phú để trông bạc tiền .
Bạc tiền là nỗi muộn phiền
Miếng cơm, manh áo, con hiền mới yên.
Phải chăng trời chẳng thần tiên
Hồng nhan là chỗ trút ghen cho người .
Mẹ tôi đâu có hận trời
Mà đem cay đắng phủ đầy Mẹ tôi .
Đến khi giã biệt cõi đời
Còn đem ngang trái Mẹ tôi tủi hờn .
Trời đem thác đổ mưa tuôn
Mắt tôi đầy nước mưa nguồn khóc than .
Mẹ ơi con muốn vui an !
Mà sao cơn sóng lo toan dập vùi .
Thôi đành để nỗi buồn trôi
Mơ nơi xa ấy Mẹ tôi mỉm cười .
Cầu cho nước mắt trong đời
Rơi vì sung sướng đừng rơi trong buồn .
08-12-2013 TH TQ
1 nhận xét:
em viết bài này hay quá cảm xúc của em làm anh nhớ mà anh quá
Đăng nhận xét