Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

ĐÊM SƯƠNG LẠC THƠ

  


     ĐÊM SƯƠNG LẠC THƠ

     Hỡi người lữ khách lãng du 
Sao anh gửi áng sương mù về đây ?
     Phận bèo phiêu dạt theo mây 
Nhân gian là bến cắm cây sào chờ .

     Ngại ngùng lạc bến vườn thơ 
Sao anh để giấc em mơ vội vàng.
     Buông lơi một tiếng ngỡ ngàng 
Cung thương trót bật tiếng đàn gọi đêm .


     Để lời ru mãi êm êm 
Sầu tương tư đấy gửi em vơi đầy . 
     Gió đông đuổi ánh trăng gày 
Sao cười kẻ lỡ khẽ khàng nhớ nhung .

     Góc đời ai đó mịt mùng 
Khói sương trải vội lạnh lùng trên tay .
     Anh đừng thẹn với trời mây  
Từ ly hai chữ đắng cay đừng dùng . 

     Ngày mai mưa gió bão bùng 
Câu thơ anh hẹn nửa chừng có rơi .
     Xin người đem hứng giọt thơ 
Gửi theo nỗi nhớ vẫn chờ ...ngày đêm .

29-12-2013 TH TQ 

2 nhận xét:

Trần Văn Vũ nói...

Em là nhà thơ hay sao mà viết hay vậy..

Unknown nói...

Đêm sương lạc thơ, tên bài đã gợi nhớ về sự việc xẩy ra trong một đêm sương. Và nữ sỹ đa tình gặp một thi nhân vô tình để lại câu thơ nửa vời trong đêm để cho nữ sỹ vui mừng rung cảm nhưng trời chẳng chiều lòng khát thơ khát tình trong đêm mờ sương đầy khao khát ấy vẫn ...khát.
Người ta bảo không đau không thành thơ. Thơ hay vì đau nhiều. Xin chia sẻ và chúc mừng. Chai sẻ vì tình xa, chúc mừng vì đó mà nàng có bài thơ rất hay, người viết có nghề nên câu chữ chặt chẽ, đủ rung cảm mà không phải kể lể xa đà.