Ta đã đi qua miền cay đắng Chuyện tình nào cũng say đắm hợp tan Giờ miên man nét cười quên buồn tủi Tự yêu mình chờ hoa nở xuân sang
Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014
VẮNG ANH RỒI
VẮNG ANH RỒI
Đời em lạnh vắng anh rồi
Bóng chim tăm cá thầm trôi nửa vời.
Yêu xưa vọng tiếng thơ rơi
Nụ hôn tàn dấu qua trời gió mưa.
Vì sao đợi rụng lưa thưa
Đem gieo nỗi nhớ về trưa nắng hè.
Rớt rơi vài nốt trầm về
Đưa tay em đỡ chợt mê khúc buồn.
Ôi ! dòng thơ lệ sầu tuôn
Sao không cho nắng khơi nguồn về đây ?
Nửa đời trong cõi nợ vay
Lòng em như trái chín cây rụng rời.
Sông tương sóng nước đầy vơi
Chở câu hát cũ mà phơi nỗi niềm.
Thấy người qua mấy ưu phiền
Nỡ sao để trắng đêm hiền cho ai .
Rượu tình nay đã nhạt phai.....
25-05-2014 THTQ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Ôi ! dòng thơ lệ sầu tuôn
Sao không cho nắng khơi nguồn về đây ?
Nửa đời trong cõi nợ vay
Lòng em như trái chín cây rụng rời.
Đăng nhận xét