ĐỪNG TRÁCH EM RA ĐI
Bởi tháng năm không kiên tâm nằm đợi
Em đành mang tình ra đi rất vội
Ta cách xa nhau rồi
Anh đừng trách những mảng vôi
không bám chặt với tường
Anh lạc lầm nông nổi
Như đứa trẻ đã mồ côi .
Có than trời - trời cũng không tin lời anh kể
Trời xót xa thương con tim em cào xé
thương kẻ nợ nần
Trả suốt đời không hết được đâu anh !
Bức tranh tình sao quá mong manh
Ta đã vẽ các thiên thần bé nhỏ
Chúng có nghe con tim mẹ cha đang cùng nức nở
Khóc đêm dài chăn gối chẳng chung đôi
Đừng trách em ra đi
Chẳng còn gì cho nhau
Hãy nghe thời gian kết tội
Giân ta lãng phí cuộc đời
Nốt nhạc tròn trên môi
Anh cố tình đánh vỡ
Bản tình ca không lời
Nên gần hóa xa xôi ...
04-12-2014 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét