Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

ĐỢI ANH TRONG KHÓI MONG MANH

Một cô giáo vợ liệt sĩ 40 năm ở vậy viết nhật ký cho chồng 


ĐỢI ANH TRONG KHÓI MONG MANH

( Viết tặng những vợ Liệt sĩ qua những câu chuyện của các Cựu chiến binh )

Khoác ba lô từ biệt em năm ấy
Vành mũ sao vàng lấp lóa nắng trưa 
Những lá thư thưa theo từng chiến dịch
Và một ngày em nhận chữ bạn anh
Viết thay cho tên người đã nằm xuống ...

Em chẳng tin lá thư là định mệnh
Vẫn mong chờ khắc khoải mỗi đêm đêm
Khăn tay thêu lồng đôi hình chim nhỏ
Lời hẹn về treo trong trái tim em
Cho dù anh đã chìm vành mộ cỏ
Mắt dõi anh chỉ nhìn về một phía
Vai áo bạc chờ anh cuối hoàng hôn
Chắc lạnh lắm anh trở mình trong đất
Thèm giấc nồng bên em xóa cô đơn
Thèm trẻ thơ bi bô tròn tiếng gọi ...
Cỏ xanh rì mà tóc em sương trắng
Khói trần gian che lấp cả tháng năm
Góc em nằm chăn lỏng khuyết chỗ anh
Mộng chập chờn tiếng gõ cửa giữa canh
Dáng anh về tưởng ấm ... hóa mong manh
31-07-2015 Phương Viên

Không có nhận xét nào: