GỌI EM THỨC DẬY CÙNG XUÂN
Phố vẫn reo vui chờ xuân tới
Mà sao em vẫn ngủ đông vùi
Sướt mướt sương rơi gã khờ ngốc
Đợi mãi em thôi mỏi lắm rồi
Đêm xuống tim côi tự dỗi hờn
Trăng cũng thương tình dỗ ánh suông
Sao em không thức cùng lá khóc
Vô tình như gió để mắt rơi
Em ơi hãy tỉnh hồn yêu mới
Tay nắm bàn tay dạo xuân tươi
Chờ chồi xuân lớn cùng lộc biếc
Nắng múa muôn nghìn giọt lung linh
Môi xinh em sẽ nở cười thắm
Nhấp chén rượu đào nồng men say
Mở mắt trông này anh đang bay
Lộng lẫy thiên đường hoa giăng giăng
7-1-2016 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét