Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

THƯ GỬI TỪ VÙNG BIÊN




THƯ GỬI TỪ VÙNG BIÊN

Hà Giang 02-1979

Ông Ngoại đây cháu yêu của ông ạ !
Ở biên giới mùa Xuân không yên ả
Cháu đừng thăm vì quê mình rất nguy hiểm
Chợ Yên Biên nằm trong tầm đại bác
Núi Mỏ Neo bạc trắng vết đạn cày
Cả Hà Giang chìm trắng màu tang tóc
Trẻ nghỉ học thầy cô  chết giữa trường
Bao anh lính khét mù màu khói súng
Thoát đạn thù cũng oanh liệt lắm cháu ơi !

Nhà mình đó ông cũng trở thành chiến sĩ
Chú Út rồi cũng nhập ngũ lần 3
Chú chiến đấu trên đỉnh cao với giặc
Về được nhà với nụ cười nhà báo lưu danh
Sống chết mong manh nên chẳng để dành
Vợ con đó dễ thành cô phụ
Cháu biết không bao chàng trai thiếu nữ
Đang hiền lành bỗng dữ dội bởi chiến tranh
Dân khóc than mùi máu giặc thật tanh
Ông mong cháu được sống thật yên lành
Bên bố mẹ mà không phải ly tán
Dì , bác cháu cũng bình an thoát nạn
Đợi khi nào súng đạn thù câm họng chẳng nổ rang
Cho xanh mát vườn quê mình hoang phế
Cho xanh rừng phủ kín núi rách toang
Cho dòng sông
chẳng đỏ ngầu sóng khổ
đổ thác buồn hát khúc bi hùng
trùng trùng núi xếp xác người ngã đổ
để cháu con phải thương nhớ quặn đau .

Cháu ngoan ơi ! Đợi thanh bình đất nước
Ông cháu mình gặp gỡ hát khải hoàn
Dù chưa biết bao giờ là kết thúc
Hãy nhớ rằng vệt biên giới Việt Trung
Triệu quân dân đang giăng hàng bảo vệ
Máu xương thấm chất hiên ngang cột mốc
Cháu đừng quên , không đầu hàng lũ giặc
Phí phạm sức người gìn giữ non sông.

Ông của cháu rất thương .

PS /  Ông Ngoại  mình đã tham gia mở con đường  Hạnh Phúc từ thị xã Hà Giang lên đến Đồng Văn những năm 1950  . Ông cũng tham gia cứu chữa thương binh trong chiến tranh biên giới 1979 - 1984 - 1986. Ngày đó Ông được báo QĐ và báo Nhân Dân tôn vinh đăng tin . Viết để tưởng nhớ và tự hào về ông Ngoại  và những người thân yêu của mình  mọi người ạ !

Không có nhận xét nào: