Ta đã đi qua miền cay đắng Chuyện tình nào cũng say đắm hợp tan Giờ miên man nét cười quên buồn tủi Tự yêu mình chờ hoa nở xuân sang
Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013
THIẾU ANH
THIẾU ANH
Bầu trời thiếu anh mây khóc mù đôi mắt .
Mặt đất thiếu anh hóa sỏi đá cằn khô .
Cây thiếu anh cây khô chồi chết gục .
Lá xa cành lá úa tàn rụng rơi .
Em thiếu anh như mùa đông lạnh giá
Chờ anh về mang hơi ấm vòng tay .
Ở bên đó anh đang chờ mộng mị
Ở bên này em ướt đẫm bờ mi.
Mưa buồn nắng vội ra đi
Để cơn mưa nhớ đôi khi lệ tràn .
Lời thơ rơi rụng lá vàng
Lặng thầm em khóc nhặt mang về đầy
Anh ơi ! đừng để thơ tàn
Vần thơ chờ mãi anh mang Xuân về .
13-10-2013 TH TQ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
"...thơ vẫn chờ anh gọi mãi vần yêu"
ai là "ANH",hạnh phúc biết bao nhiêu
được người yêu chờ mình không năm tháng
anh thấy thế ,đâm ước mơ bãng lãng
mong dại khờ rằng "ANH" chính là...là...là anh (!)
Đăng nhận xét