Khuya đợi trăng lên mỏi mắt rồi
Đâu vầng nguyệt sáng của riêng tôi.
Vườn thu hiu hắt tình đi lạc
Nửa mảnh sầu riêng thút thít thôi.
Trăng treo dáng ngọc đêm khuya này
Tôi lặng vườn thu nghe lá bay.
Trăng cũng như tôi đầy nỗi nhớ
Lẽ bóng đời nhau, nhớ quắt quay.
Kìa bóng trăng vàng, thôi vớt chi
Bến sông lấp loáng gợi sầu bi.
Đêm nay gió ngược, dòng sông mỏi
Sóng vỡ, lòng đau để lại gì?
Nhìn ánh sao trời trong buốt giá
Một vì sao rụng giữa cô đơn.
Tay nắm tay mình, chưa đủ ấm
Thương góc trời khuya, bóng dỗi hờn.
Đêm lặng đi trong tiếng ai cười
Rượu tràn chưa thấy một niềm vui.
Rưng rưng ngọn nến in mờ bóng
Ảo ảnh pha lên nét cuộc đời.
Mong manh áo tím khoác vai rồi
Đời cũng như màu tim tím thôi.
Trọ giữa đêm dài làm cánh én
Dệt chút xuân tình trong lẻ loi...
( Sưu tầm )
ĐÊM TỰ TÌNH
Nửa vầng trăng sáng đi đâu
Vọng người bên ấy âu sầu nhớ thương
Lệ thầm bên gối còn vương
Bóng trăng tà lối giọt sương vẫn chờ .
Lòng anh dâng sóng thẫn thờ
Hãi hùng cơn bão bất ngờ quắt quay .
Liệu rằng sóng có tan ngay
Để cho đôi bóng trong tay bước về ?
Ôi! bóng trăng vàng gọi chi hề ?
Sông kia bao nỗi nhục ê chề
Cớ sao dâng sóng dìm châu báu
Để ánh trăng soi chẳng thấy người .
Thương sao lấp lánh nhìn đêm tối
Biết có ngày nao sáng đêm hồng .
Tay nắm đôi tay đời ủ ấm
Bóng mới dỗi hờn với thương đau .
Sông kia bao nỗi nhục ê chề
Cớ sao dâng sóng dìm châu báu
Để ánh trăng soi chẳng thấy người .
Thương sao lấp lánh nhìn đêm tối
Biết có ngày nao sáng đêm hồng .
Tay nắm đôi tay đời ủ ấm
Bóng mới dỗi hờn với thương đau .
Đêm vẫn lạnh lùng ngày sương giá
Mơ tiếng cười xuân rượu say nồng .
Rưng rưng lệ khóc buồn thao thức
Sông cũ đêm nay đổ sóng cồn .
Mơ tiếng cười xuân rượu say nồng .
Rưng rưng lệ khóc buồn thao thức
Sông cũ đêm nay đổ sóng cồn .
Áo tím tà bay trong giông bão
Đợi mãi bên đời sóng gào than .
Hỏi Xuân có đến theo nàng én ?
Gọi mãi tên người cuối hoàng hôn .
12-01-2014 TH TQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét