TRÊN VÁCH TƯỜNG RÊU
Đời sương gió ta là cây tầm gửi
Bám dật dờ trên vách đá tường rêu .
Mưa và gió cảm thông ta vài giọt
Ta đợi người chăm tưới một lần thôi .
Ta lại ước mình là vô cảm
Để tim mình chai đá cằn khô
Nhưng có lẽ tim mềm là số phận
Nhịp đong đầy bao nỗi thương đau .
Bức tường rêu ta níu bám lẻ loi
Ôi tường đá ! Sao ngươi lạnh đến vậy ?
Liệu một ngày ta rời rã khỏi mi
Rồi ta sẽ trôi về nơi cực lạc
Hay bụi đời chôn ta mãi lẻ loi ?
Tình vẫn nặng trong đời ta ngập lụt
Có hay rằng sóng lại vỡ tràn đi .
Đời vẫn thực bên lòng ta ảo diệu
Mây gió nào cũng theo cánh tình trôi .....
07-01-2014 TH TQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét