
LỠ DUYÊN
Thời gian cứ vội qua mau
Trên sông xao xác tiếng ai gọi đò
Gió kia chẳng chở câu hò
Cho tôi ngơ ngẩn đợi cho đến chiều .
Dòng sông mắc nợ con diều
Buồn căng trong gió ngược chiều về đây .
Hỏi rằng diều có đứt dây
Mà sao lại hỏi sông đây nợ nần?
Thôi đành chờ bến lại gần
Cái duyên tình ấy lại thầm nhớ nhung .
09-03-2014 TH TQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét