Ta đã đi qua miền cay đắng Chuyện tình nào cũng say đắm hợp tan Giờ miên man nét cười quên buồn tủi Tự yêu mình chờ hoa nở xuân sang
Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014
CHIỀU QUÊ
CHIỀU QUÊ
Chiều trôi bóng nguyệt chờ bên núi
Một lũy tre xanh ngả cúi đầu .
Sương tàn khói biếc êm sâu
Gió mang hơi lạnh bề đâu hỡi người ?
Bến sông một chuyến đò đứng đợi
Sóng nước chơi vơi thoảng tiếng mời .
Mênh mang câu hát thả rơi
Thuyền mây lỡ chuyến đò vơi bóng người .
Hương quê ngai ngái mùi rơm mới
Một cánh cò bay vội giữa trời .
Tiếng ai trong gió ngọt mời
Xôn xao chiều gọi mấy lời về quê .
08-04-2013 THTQ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
Cung Dàn Xưa
Nắng lụa chưa vàng thi khách ơi !
Bến thơ buồn trải mấy vần khơi
Thuyền theo con nước sầu đâu đó
Nhìn chớm đông về sương giá rơi
Mỏi chân dừng lại đường xa thẳm
Mây núi chập chùng mây núi ơi !
Ta cũng lăn cù như viên sỏi
Nghe xót xa rên dưới mặt trời
Thơ tình ta viết tựa không đề
Đâu biết phù du đã mỏi mê
Vốc hết hồn yêu lên giấy trắng
Ngữa nghiêng một cõi chợt quên về
Vu vơ nét chữ để buồn ngơ
Phố lạnh đêm nay quá hững hờ
Một thoáng hương thầm lưu bóng nguyệt
Có vấn vương gì sợi khói mơ?
Làn Gió Thoảng
Đăng nhận xét