CƠN MƯA BẤT CHỢT
Trời đương nắng thoảng cơn mưa.
Bỗng dày giọt nhớ thưa lưa giọt hiền
Mưa chiều gọi những ưu phiền.
Xoa cơn đau đỏ cháy nghiền tim tôi .
Đục trong dòng nước mưa trôi .
Đem nguồn vui nhỏ để thôi giận hờn .
Mưa xưa đầy những nụ hôn.
Cùng nhau trú dưới góc vườn lạnh tê .
Rồi thời gian vuột lê thê.
Bao nhiêu mưa nắng đi về qua đây .
Mây kia vẫy gió vội bay .
Mưa qua trong nắng còn say không người ?
10-04-2014 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét