LÝ GIAO DUYÊN
( Bài thơ của người Quan họ do anh Bien Son Nguyen Hungviết )
Trăm khúc sông đổ dồn về một bến,
Anh chẳng yêu nàng anh đến chi đây.
Đấy với đây không dây mà buộc,
Anh với nàng không chuốc mà say.
Gặp nhau đây mời người xơi nước,
Xơi nước xơi trầu sau kết nhân duyên.
Kết nhân duyên sợ nàng lắm lắm!
Anh sợ lòng nàng chưa thắm đã phai.
Thắm với phai nào ai có biết,
Cái ngãi đá vàng ta quyết yêu nhau.
( Bài đáp lễ TG : Phương Viên )
Sông xanh nước chảy bao đời
Tình không hẹn ước sao người tới đây ?
Nếu có dây sao em buộc trói
Nhạt rượu tình sao chuốc anh say ?
Gặp đây một miếng trầu cay
Nhân duyên trời định mà hai đứa mình .
Kết với duyên nào bởi dáng hình
Mà anh nỡ nói tình này nhạt phai .
Thắm với phai nào ai có biết
Chẳng hẹn thề nên để thế thôi
Gặp đây rồi! Sao nước chảy bèo trôi ?
Người ơi ! Người ở ... em về ....
Đợi ai thì đợi ! thôi đừng... đợi em .
29-07-2014 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét