ĐOẠN TRƯỜNG MÂY TÍM
Người ta ấm áp sao vờ lạnh đông
Mây mù khóc cảnh chiều buông
Người sao chẳng nhớ tấn tuồng Tú Uyên .
Thả duyên mà chẳng vớt duyên
Bóng tùng xưa đổ truân chuyên đoạn trường .
Lạ sao trời chẳng vẽ đường
Hay là lạc lối cho thương chẳng về .
Miền sơn khê rét não nề
Hồ xây bóng nguyệt tái tê một mình
Trêu ngươi số kiếp chung trinh
Để câu nấc lệ khóc tình à ơi !
Khom lưng nhặt gánh thề rơi
Về phơi nắng gió cho người khỏi đau
Bao giờ mới đến ngày sau
Bao giờ định mệnh có nhau một lần .
Lững lờ con nước ngại ngần
Dở trong dở đục để phần hay không
Thời gian tràn những mênh mông
Tiếng duyên vỡ vụn sao mầm nảy lên
Quỳnh hương chờ ánh trăng mềm
Sao người lỡ để bên thềm tiếng tơ
Để cho mây khóc vật vờ
Mưa thầm Quỳnh vội cấm hờ cánh quyên .
Thôi đành gói nỗi truân chuyên
Cất trong mộng cũ chờ duyên mới chào ...
Lửng lưng gió đừng thét gào
Mùa Xuân đâu trách Đông nào rét thay .
Gừng nào mà gừng chẳng cay
Có cay mới ấm cơn say mộng mình
Muốn dừng cơn gió vô tình
Cho mây xanh lại đứng hình trái tim
Mây thèm vẽ lối đi tìm
Gió bay bay mãi mây chìm bóng câu
Lạc về đâu ... Lạc về đâu
Chợt mây hóa tím giọt sầu mưa bơi ....
Từng giọt rơi ...Từng giọt rơi ....
15-10-2014 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét