Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

TÔI MẮC NỢ SÀI GÒN NHIỀU THỨ KHÔNG TÊN



TÔI MẮC NỢ SÀI GÒN NHIỀU THỨ KHÔNG TÊN

Tôi còn nợ Sài Gòn những vần thơ
Những ly cà phê rỏ buồn chầm chậm
Những con đường mỏi mệt bánh xe lăn
Những bâng khuâng tà áo dài trong nắng .

Nợ phố vắng tiếng rao rơi thầm lặng
Người đi về nghe còi hú sân ga
Cứ thiết tha lời ca dao điệu nhạc
Nợ mấy lần vui gặp bạn khác quê
Ngồi hít hà thương mặn ngọt món ăn hè phố
Tôi nợ vẽ thảm sáng xanh màu cỏ
Hàng phượng vĩ nở thắp nhen lửa đỏ
Cây điệp vàng khoe sắc nắng thân quen

Nợ cái tên cô công nhân đi trực
Ngực phập phồng hoảng loạn xe cứu thương
Nỗi sợ về khoảng trống vắng không tên ...
Tôi nợ thêm mùa mưa dầm ướt vội
Nắng chẳng về hong cho tóc mau khô
Nợ những ô cửa ồn ào lời nói
Hạnh phúc vuông tròn gói giữ bên trong .
Những chiều về sóng sánh thuyền trên sông
Nợ cánh cong mũi tên đà phát triển
Thành phố đủ đầy trong tư thế tung bay
Nợ nâng niu những câu thề thủa trước
Cha ông mình gìn giữ mãi non sông
Hơn ba trăm năm rồi vẫn trẻ mãi chiến công ...
Thôi cứ vậy !
Tôi nợ nần như tằm phải nhả tơ
Giữa Sài Gòn đèn hoa rực rỡ
Gửi lên trời bao chữ viết lửng lơ
Mơ một ngày trả nợ đủ vần thơ ....

30-01-2015 Phương Viên

Không có nhận xét nào: