GÕ PHÍM ĐỐI MÌNH
Thiết tha đổi lấy ới a hững hờ
Đời không nịnh hót giả vờ
Trắng đen lẫn lộn ván cờ đổi thay
Ghét thẳng, oán trắng, sợ cay
Cho nên nghe tiếng ngọt ngay chẳng chừa
Lòng hận cái nỗi yêu xưa
Để cho tan nát nhàu dưa cuộc đời .
Lòng lành người xéo dẫm người
Cuộc đời cô độc không lời ủi an
Tưởng rằng thế giới không gian
Ai ngờ cách có một bàn phím đen
Mông mơ tưởng chỗ đánh phèn
Hóa ra lạc mối tối đèn, mất trăng
Thì thôi gió cứ loăng quang
Khư khư ôm giữ cái vầng đỏ tôi
Mây mưa qua hết quãng đời
Kệ xanh kệ trắng cứ ngồi vẩn vơ
Đếm cho hết mấy ngày thờ
Miếu hoang cạnh chợ để thơ ngắn dài
Kể cho thiên hạ bị hài
Bao nhiêu cay đắng u hoài tâm can
Cuộc đời có mấy tày gang
Đứng ngang cũng thế ! Sang trang cũng chừa
Hận ngày xưa ! Hận ngày xưa !
29-01-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét