KHÂU VÁ MONG MANH
Đời đen chỉ nghĩ vá khâu
Sao không ném tọt từ đầu cho xong
Kim mềm, chỉ ướt lòng thòng
Vá đi vá lại mà mong nỗi gì ?
Thêu thuyền cho mới xuân thì
Đâm kim, xỏ chỉ mấy khi được lành
Nửa cười nửa khóc đời xanh
Té ra vá cái mong manh thật thừa !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét