NGẠI NGÙNG **
Sợi buồn đã trải bấy lâu
Mà sao anh mãi vướng sầu với ai .
Người xưa đã vắng bóng dài
Anh còn nhung nhớ Trúc Mai một thời .
Tường Vi nhạt cánh hoa hờn
Quỳnh Hương ủ rũ héo hon cả vườn
Nhớ thầm bóng dáng mình thương
Dỗ thêm cơn nhớ vấn vương tơ lòng .
Người đi sao mãi ngóng trông
Cái người mắc nợ áo hồng mấy nơi ?
Để đêm đếm bạc tóc trời
Má môi ướt lệ gối đôi chẳng mềm .
Ngại ngùng bỏ dở ước nguyền ...
21-03-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét