Thứ Năm, 9 tháng 4, 2015

ĐÓA HỒNG ĐÊM ĐÔNG

 


     ĐÓA HỒNG ĐÊM ĐÔNG
        ( Viết cho Người Tình Mùa Đông )

Đêm xõa tóc vô tình
Khoác cho mình tuyết trắng
Rẩy run im lặng
Để gió bay qua, 
để ngày mai nắng phôi pha, nhạt phai vị mặn

Đông vẫn còn
Se mình thầm lắng... thiết tha...
Hoang vu cơn khát... Xuân... nũng nịu dỗi hờn
Nụ hồng thơm, 
trong đêm cô đơn như vừa bật khóc
Đọng long lanh tê buốt cánh mềm

Vụt bay lên cánh chim di hoang dã
Ngón dài vươn níu hư không
Trống rỗng vô tình,
bơ vơ lạc lõng

Chỉ tiếng chuông ngân, rơi mênh mông như vừa chợt thức
Bóng phủ mềm trắng xóa phút sinh ly
Nụ hoa côi
băng cóng
gục
biệt từ giấc mơ...

09-04-2015 Phương Viên

Không có nhận xét nào: