Viết tặng những người thương binh yêu thơ thầm lặng trên giường bệnh binh . Các anh đã hi sinh tất cả cho đất nước và cũng phải hi sinh hạnh phúc cho người mình yêu . Xin cảm ơn các anh ! Mong bài thơ như một bó hoa tri ân các anh !
TỰ KHÚC NGƯỜI THƯƠNG BINH
Em vẫn thơ ơ vì anh như ảo ảnh
Tấm tình trao chẳng mỏi mấy tin hồng
Bởi đâu biết anh tròn trái tim son
Gửi cho em những ước mơ lặng lẽ
Anh đã cháy mọi khát khao tuổi trẻ
Chiến trường xưa vang vọng những chiến công
Dâng tất cả để hôm nay thầm lặng
Buồn mỗi ngày trên giường sắt thênh thang
Những vết thương dường như đã lành lặn
Nhưng hận thù chưa xóa khỏi tâm tư
Vần nát nhừ câu thơ em mà khóc
Sao em còn giá lạnh trước phong thư ?
Chờ em mãi chỉ thấy đêm dằng dặc
Nỗi đau sờn anh vuốt mãi phẳng phiu
Cứ cam chịu để ngày mai lại ngóng
Tin em về - gió đông trốn ở đâu?
Đời bể dâu anh thương người vớt sóng
Buộc cho mình buộc thêm mối đa đoan
Từng câu thơ anh gửi phần lai láng
Mong một lần em duyên dáng sánh đôi
Nụ hôn khô mà môi anh thầm réo
Những tươi hồng xưa đã hát hành quân
Lại bâng khuâng nhớ dáng người Quan họ
Tình vơi đầy trong câu hát mong manh
Bởi chiến tranh đời anh không lành lặn
Giờ mỗi ngày anh đếm múi thời gian
Tường vôi trắng, cả ngày mưa ngày nắng
Em mãi là tranh treo trái tim anh ...
21-04-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét