MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG
Mẹ !
Tiếng thân thương đứa con nào cũng gọi
Cửa cuôc đời con cất tiếng oa oa
Mẹ quên đau cười đón mừng rơi lệ
Đợi bao ngày con khôn lớn bước ra ...
Mẹ với ta là ngọt ngào âu yếm
Giấc mơ hồng môi chúm chím hoa
Cả tiếng ca à ơi ! rơi cánh võng
Theo từng ngày Mẹ hiện hữu tâm sâu
Ôi! rất thương cả cuộc đời chẳng mát
Lưng mỏi còng gánh nặng lệch đôi vai
Để hôm nay con lớn đẹp hình hài
Nhớ về xưa áo rách sờn mẹ vá
Để con lành khoe với bạn đến chơi
Bát mẹ vơi cho con đầy bát xới
Nhịn thật nhiều để hết đói tương lai
Mơ thảnh thơi mẹ nhăn đầy trán bạc
Vết nghèo còn mang cả đến ngày sau
Hằn nếp sâu không dám dùng áo đẹp
Đợi hoàng tuyền đồ gấm mới mang theo ...
Mẹ quê ơi ! Sáng, trưa, chiều khắp nẻo
Cứ đi về con nhớ nỗi gieo neo
Mẹ vẫn trông con xa bước đường đời
Mỗi khi về vòng ôm nức nở theo
Cả ánh mắt nheo chân chim khóe lệ
Gục trong lòng, con bé lại tuổi thơ..
Giờ bơ vơ khoảng trời nơi xứ lạ
Đổi quê người thành quê mẹ thênh thang
Vì đã mang con tim hồng rộng mở
Đất nước mình Mẹ yêu dấu chẳng riêng ai .
11-05-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét