"Quên trời mà lại nhớ mây
Để em vào cuộc sum vầy nợ duyên
Vòng tay ai kết ngữ nguyên
Đêm xao xuyến mộng ngày huyên náo đời.
Thềm hoang vàng lá Thu rơi
Người đi hóa kiếp cho tơi tả buồn
Phố khuya rào rạt mưa tuôn
Âm vang dìu dặt khúc cuồng dại yêu."
(Sưu tầm)
VƯỜN XƯA
Vườn xưa nhớ phút lả mây
Anh đi bỏ cuộc sum vầy hẹn duyên
Mùa đi mùa lại vẫn nguyên
Tơ vương vẳng mộng hàn huyên chữ đời
Ghế hoang sương lạnh lá rơi
Phố tràn gió gọi tiếng khơi giọng buồn
Mưa về rát mặt lệ tuôn
Dầm trong mê khúc dại cuồng... cất yêu
13-05-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét