Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015

MẸ TÔI



          MẸ TÔI

Mẹ tôi người đàn bà hứng nắng 
Nhưng cuộc đời như mặt trời đi vắng
Gồng trên hai vai gánh nặng
Mà nụ cười hiền rạng rỡ như không

Biển lòng mẹ mêng mông
Sông tình mẹ chảy mãi
Chở che cho con bao điều sợ hãi
Chỉ dạy cho con bao điều phải trái
Những từng trải , những bươn chải gập ghềnh mẹ không sờn
Đêm đêm nằm suy nghĩ về chúng con, về nước non,
về những đớn đau bệnh nhân chưa khỏi
Mòn mỏi , lo âu cơm, áo, bạc tiền
Muộn phiền chồng chất đẩy bước chân thêm tất bật
Tiết kiệm đã trở thành thói rất quen

Dáng mẹ tôi trong bộ quần áo đen huyền ảo
Vì áo trắng cho con sạch sẽ
Mẹ tôi người đàn bà - đàn ông mạnh mẽ
Giấu trong mình mềm mại yêu thương
Tóc Mẹ tôi như sương , mặt như gương đằm thắm
Mắt Mẹ hiền hằn bao vết chân chim
Mẹ - chỗ để tôi nương náu tâm hồn
Như bẹ chuối ấp ôm bao lần quả ngọt
Mẹ giấu tâm hồn thi sỹ vào tôi để con chữ từ tôi chảy tuôn trào

Mẹ tôi sống chẳng ồn ào
nhưng ra đi làng xóm xôn xao
dòng mưa nước mắt thành sóng dâng cao
Để lại căn nhà quạnh quẽ
vắng bước chân, vắng tiếng nói ân cần
Tôi lặng lẽ nhớ Mẹ tôi
Chỉ thấy lá sau vườn nhẹ rơi ...

Mùa Vu Lan 29-08-2015 PV 

Không có nhận xét nào: