Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

THÁNG BẢY MÊNH MANG


                THÁNG BẢY MÊNH MANG

      Tháng Bảy đã lại về . Những cơn mưa nhiều hơn , nặng hạt hơn . Những cơn mưa khóc mối tình Ngưu Lang Chức Nữ bị chia lìa . Khóc cho những vong nhân chưa được xóa tội hay đã được xóa tội . Khóc cho những vong linh của những người con đã hi sinh cho Đất Mẹ Việt Nam.  Những người đã nằm xuống cho lớp lớp những con cháu đang đi tới tương lai .
    Tháng Bảy đang xanh , xanh màu cây lá , xanh đồng , xanh ruộng, xanh áo em thơ , xanh áo công nhân trên công trường  và xanh màu áo lính thân thương . Những hình ảnh của ngày xưa , của ngày nay đan xen hiện lên  đến nao lòng . Đất nước đã chìm trong mưa bom đạn lửa chiến chinh . Máu đã thấm vào từng tấc đất . Mẹ đã mưa dòng nước  mắt . dòng nước mắt chảy xuôi rồi chảy ngược vào tim hóa sóng hận dâng trào.
    Ôi! những người con đã ra đi không bao giờ trở lại. Ôi những người con  trở về bằng màu trắng băng ca hay bằng nạng gỗ nặng nề lê bước . Người trở về với cuộc sống thường ngày khó nhọc . Chẳng trông mong sự đền đáp công bằng của xã hội . Không cần sự thương hại của ai  . Người lính xưa nay đã và đang sống hiên ngang đối mặt với thực tại . Vẫn hát bản tình ca người lính . Vẫn đau đáu nhớ thương đồng đội trong giấc mơ tiếng súng còn ầm vang và bóng bạn chiến đấu hiện về từ tận âm ti  vò võ , nhắc nhở lối về quê hương . Nhắc chuyện tình xưa đứt quãng , nhắc chuyện hậu phương mãi trông chờ...
       Tháng bảy cứ xanh mờ khói nhang, cứ đỏ ngầu con mắt , cứ ngổn ngang dằn vặt cõi đời

12_07_2016 Phương Viên