LỜI TỰ TÌNH
Đêm dày nguyệt lặn tàn sương trắng
Vầng trăng rằm cũ gọi nỗi buồn .
Quỳnh hương tỏa ngát mùi nhung nhớ
Quay quắt niềm riêng lạc cuối trời .
Lặng nghe trong gió đàn ai oán
Rớt cánh thơ bay ngày mỗi ngày .
Cung xưa thương mãi phượng với loan
Mê khúc thanh vàng lỡ rồi hay .
Bên sông lấp loáng thuyền sang bến
Sóng vỗ trong lòng đợi hắt hiu .
Rơi vầng trăng tỏ loang vỡ sáng
Rượu rót men cay chợt ngỡ ngàng .
Ngửa mặt trông ngàn sao lấp lánh
Hỏi gió đi qua vội thoáng cười .
Người sang bên ấy còn tha thiết
Mấy độ Thu về nhớ cõi yêu .
Hàng cây ngả bóng liêu xiêu đợi
Thả cánh thơ chiều vẽ bóng hoa
Mỏng áo mây vờn lòng xót xa
Tình ảo mà rưng lệ thật thà .
Thôi lỡ qua rồi người đâu nhớ
Áo tím ta may đã bạc màu .
Tình riêng tim cất vùng lưu luyến
Trả nợ cho đời nhữngtháng năm .
23-04-2014 THTQ
Hỏi gió đi qua vội thoáng cười .
Người sang bên ấy còn tha thiết
Mấy độ Thu về nhớ cõi yêu .
Hàng cây ngả bóng liêu xiêu đợi
Thả cánh thơ chiều vẽ bóng hoa
Mỏng áo mây vờn lòng xót xa
Tình ảo mà rưng lệ thật thà .
Thôi lỡ qua rồi người đâu nhớ
Áo tím ta may đã bạc màu .
Tình riêng tim cất vùng lưu luyến
Trả nợ cho đời nhữngtháng năm .
23-04-2014 THTQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét