NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ CHIẾC ÁO
Người đàn bà cô đơn
sống sót sau mùa giông bão
Ôm trong tay manh áo
thèm hơi ấm một người
tự mỉm cười giấu giấc mơ về hạnh phúc
sống sót sau mùa giông bão
Ôm trong tay manh áo
thèm hơi ấm một người
tự mỉm cười giấu giấc mơ về hạnh phúc
Người đàn bà đi tìm xuân đánh thức
chỉ thấy cánh én lẻ bầy
Kệ gió lùa qua tay
lòng ngổn ngang cảm xúc
không dám tin đâu ảo- thực, đá - vàng
Con tim thầm muốn hát nhưng ngại phá tan băng
chỉ thấy cánh én lẻ bầy
Kệ gió lùa qua tay
lòng ngổn ngang cảm xúc
không dám tin đâu ảo- thực, đá - vàng
Con tim thầm muốn hát nhưng ngại phá tan băng
Từng lối rẽ trên cánh đồng mênh mang chạy khuất sau lưng
Người đàn bà cô đơn mãi lạnh lùng
mặc đôi má đỏ bừng
và đôi tay ngượng ngùng nắm khẽ vào nhau
tự sưởi ấm mình bằng chiếc áo ngày xưa
Người đàn bà cô đơn mãi lạnh lùng
mặc đôi má đỏ bừng
và đôi tay ngượng ngùng nắm khẽ vào nhau
tự sưởi ấm mình bằng chiếc áo ngày xưa
16-07-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét