NGƯỢC GIÓ
Em đi ngược gió trở về tìm nắng cũ
Ở nơi ấy có màu hồng trên má
Ở nơi ấy có hoa cài mái tóc
Rất rộn ràng lời ca hát mê say
Là anh đấy - Buổi chiều chờ góc phố
Là em đó - thẹn thùng sau ô cửa
Phong thư chờ bàn tay ấm giở xem ...
Giờ đã quên nên ố vàng mực tím
Em lặng im ánh mắt nhìn ngây dại
Có cái gì vĩ đại
Có cái gì ngần ngại
Có đường biên giới mãi mãi ngăn chia
Để ta không thể đến với nhau
Để ta chẳng có nhau ...
Em đi ngược đường chỉ thấy gió mưa
và dòng nước trôi phập phồng bong bóng
Chẳng thấy có anh bên kia đường trông ngóng
Chiếc ô màu đen
Dáng ai quen bất chợt ngoảnh mặt
em bơ vơ ngượng ngùng
Em đi tìm nắng cũ chỉ có một mình
Bất chợt cơn mưa vô tình
Làm ướt quá khứ vô hình ...
06-04-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét