TÁI SINH
Chân trần
Em dẫm lên những mảnh tình ta đổ vỡ
Máu chảy - từng lát cắt sờn
Từng vết thương mới cũ đau đi đau lại
Tê tái không thể lành nổi
Những băng bó trong tâm hồn lấn át cảm xúc
Không còn chỗ trống cho nhớ nhung
Không còn chỗ cho hờn dỗi
Không còn chỗ cho đắp đổi
Tiếng đập vọng vang dội chẳng còn êm
Chỉ thấy lanh canh kim khí
Giằng co tình - lý ...
Nếu ngày mai mặt trời thức gọi
Mong vết máu lành khô
Mong nước mắt tình cũng cạn
Chờ thêm mầm mới nào mọc cây trên đất
Để quên đi chiếc lá rách rụng đêm qua
Chờ giọt sương mới mượt mà
làm nên nước mắt chảy thật thà trên mi
ngước nhìn buổi sớm mai
04-03-2015 Phương Viên
04-03-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét