EM ĐÃ ĐEM THEO MÙA THU
Em đi độ ấy Thu vừa chớm
Cỏ khẽ mơn man gót chân hiền
Lá rớt đầy sân khóc xào xạc
Miền thương em đến rất xa xôi
Em đi chiều lặng nghe ai oán
Tình đời mang nặng nỗi đắng cay
Lòng ai mưa nắng đầy vụn vỡ
Gió níu tóc em thẳm mượt mây
Trôi mãi theo tay mà chẳng lặng
Sao độ Thu này nắng mênh mang
Vàng úa thê lương cả trời nhớ
Em đã đi rồi... Đông lạnh sang
6-6-2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét