GIẤC MƠ HOANG ĐƯỜNG
Mơ ước ngày xưa
.....mơ thật nhỏ
.....ước thật thấp
Nên bây giờ
lẫn chìm trong thực
Chẳng thoát thai nặc nồng mùi cũ
những rũ rượi quàng cổ
Ngày tiếp nối ngày
Buộc chằng chịt nỗi đời vọng tưởng...
Bất chợt
dư âm hương xưa về vỗ mơn man
Thấy như mình bồng bềnh
say ...
say ...
say...
Rồi thấy mình rơi cõi hư không
chẳng vòng tay níu giữ
Rơi ...
Rơi ...
Rớt
Xuống tận đáy
hoang đường
Niềm nặng trĩu
......vỡ òa !
4/6/2015 Phương Viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét